Tháng 3, khi tiết trời ấm áp hơn cũng là lúc những nụ hoa sưa e ấp bung nở, nhuộm trắng một trời Hà Nội.
Không rực đỏ như phượng vĩ, không nổi bật như tím bằng lăng, cũng không ngạt ngào hương như hoa sữa, hoa sưa lưu lại trong tâm trí những người yêu Hà Nội một vẻ đẹp rất riêng.
Nhà văn Băng Sơn lúc sinh thời đã dùng những mỹ từ nhẹ nhàng khi miêu tả về loài hoa đặc biệt này: “… Hoa sưa có lẽ là hồn một cô gái ngàn xưa kết tinh thành bạch ngọc, cứ mỗi độ xuân về lại nhớ tình lang là chàng trai Thăng Long Hà Nội nên hiện ra mơ hồ thoáng một ít ngày ngắn ngủi rồi lại bay về hư ảo, nói những lời im, bay tà áo mỏng, tung tóc vào trời mưa phấn, phô cái gáy nõn nà mây trắng cho phất phơ đôi sợi tóc mềm lả lướt nắng bạc hiếm hoi… để ngẩn ngơ những ai yêu Hà Nội, yêu đến bứt rứt một kiếp người…”.
Bạch Ngọc