Là chủ bút của Cẩm nang tiêu dùng, Không gian sống, Phong cách doanh nhân… nhà báo Thu Hương còn được biết đến với vai trò diễn viên điện ảnh, người mẫu, MC. Danh hiệu Á hậu 2 cuộc thi Hoa hậu quý bà Mrs World 2011 đánh dấu bước trưởng thành với khả năng vượt qua giới hạn chính mình của chị, một phụ nữ mới sắc sảo, bản lĩnh, đa tài, năng động nhưng đằm thắm và quyến rũ. Ngôi nhà thứ hai của chị ở quận 9 mang dấu ấn rõ của con người chị, rất Việt Nam, nhưng cũng rất hiện đại.
- Không chỉ với doanh nhân, việc có thêm ngôi nhà nghỉ thứ hai ở miền quê hay gần biển đang trở thành xu hướng của nhiều thành phần trong xã hội, khi cuộc sống gia đình phát triển ở mức cao hơn. Ngôi nhà nghỉ ven đô của chị có những ưu thế nào mà ngôi nhà ở Phú Mỹ Hưng không thể có?
Cuộc sống bận rộn khiến cho con người rất mệt mỏi, nhưng đất trong khu trung tâm thì quá mắc, để có được một không gian xanh thư giãn như ý mình muốn bạn phải có rất nhiều tiền, trong khi ở ven Sài Gòn vẫn còn đất rẻ, chỉ cần một đến hai tỷ đồng bạn sẽ sở hữu được khu đất để sống theo ý mình. Năm 2007, vợ chồng tôi may mắn mua được khu đất này. Cũng có nhiều bạn bè hỏi tôi, vợ chồng trẻ đang làm việc, con còn nhỏ phải đi học trong thành phố, làm sao ở được xa như vậy? Nhưng tôi nghĩ đây là không gian tốt nhất cho sức khoẻ. Vả lại bây giờ mình con trẻ, phải xây dựng trước để khi già có một dinh cư mà lui về. Tôi thích hưởng thụ ngay lúc này, và muốn có một không gian cho bạn bè, người thân những ngày cuối tuần, tránh cái bí bức ngột ngạt của thành phố. Từ khi có nhà vườn, tôi thấy rất hạnh phúc, cảm giác như mình được thăng hoa hơn và sống vui vẻ hơn, giống như được về quê vậy. Các con tôi chỉ cần 20 phút đi canô là có thể ngắm nhìn những đàn cá tung tăng bơi lội, biết thế nào là con vịt, con ngan. Tôi sắm riêng cho gia đình một chiếc canô, để có cơ hội được ngắm sông Sài Gòn với một góc nhìn rất khác, thoát khỏi nạn kẹt xe. Đó là những giây phút lãng mạn mà vợ chồng tôi tự thưởng cho mình.
- Để xây dựng một không gian phảng phất hồn quê nhưng nội thất lại rất tiện nghi, hiện đại, chị và KTS Hoài Hương đã tìm ra những giải pháp độc đáo nào trong xử lý không gian?
Công lớn nhất thuộc về chồng tôi. Bắt đầu từ một đầm lầy, để biến thành dinh thự hôm nay phải mất biết bao công sức. Anh ấy say mê xây dựng, và đầy hưng phấn, lãng mạn. Anh muốn có một không gian đậm chất Việt nhưng mang tính ứng dụng cao, hợp với cuộc sống hiện đại. Hơn bốn năm trời, với mức đầu tư 20 tỉ đồng, gỗ và kiến trúc, chạm trổ phong cách nhà rường Huế được coi là chủ đạo, được thiết kế hiện đại hơn, khoáng đạt hơn, bỏ hết các vách ngăn để không gian xanh ngoài vườn có thể tràn vào nhà. Đặc biệt những dãy trường lang bằng gỗ có mái che nối liền các khu vực khác nhau của ngôi nhà khiến cho mình không ngại nắng mưa khi đi dạo quanh vườn. Diện tích xây dựng rất ít, để nhìn ngắm toàn bộ dinh thự, chúng tôi đã xây một đài nghinh phong. Nơi đây có thể tổ chức những bữa tiệc ngoài trời thi vị đón gió sông thổi vào mát rượi. Tôi giữ nguyên những cây dừa nước xen ngang vào bếp. Tôi thích chiếc võng rộng mua về từ Mỹ, nó rất hợp với ngôi nhà. Phòng tắm và bồn tắm cũng làm bằng gỗ để tương thích với ngôi nhà. Anh Nam, chồng tôi lại thích nhất bàn tiệc dài 24m của anh, nó chứa được 40 người khách. Anh luôn thích có nhiều bạn bè đến chơi. Không gian nhà khách rộng 400m2, có thể tổ chức tiệc tùng trong nhà những ngày mưa. Chúng tôi quy định rất rõ với nhau: Anh xây nhà, em xây tổ ấm, nên chẳng bao giờ cãi nhau. Tôi không bao giờ đứng sai vị trí. Tác phẩm là của anh, còn làm cho nó đẹp hơn, sống động vui vẻ hơn là việc của tôi.
- Chị đã trải qua một tuổi thơ như thế nào? Ký ức nào đẹp nhất mà chị muốn lưu dấu nơi đây?
Tuổi thơ của tôi gắn liền với sông, với bãi. Nhà tôi xưa ở khu An Dương, Hà Nội. Mỗi mùa hè cả khu chạy lụt, với bố mẹ đó là tai hoạ, nhưng với lũ trẻ con như tôi thì cực kỳ thú vị. Mình có thể ngồi từ mái nhà thò chân xuống nước, có thể đi thuyền thoải mái trong nhà. Đi trên sông Đồng Nai, tôi có cảm giác mình được trở về tuồi thơ, đó là bức tranh đẹp nhất mà tôi muốn lưu giữ ở quận 9 này, một bức tranh yên bình, êm đềm. Ở đây, sáng sáng tôi thức dậy dọn dẹp tổ ong, vì ong về làm tổ dày đặc. Ngắm nhìn những tổ chim trong các ngọn đèn ngoài vườn…Tôi hy vọng các con tôi sẽ có một tuổi thơ tuyệt vời khi sống gần với một nhà quê như thế. Hai nhóc tì của tôi rất thích được đá bóng, chạy nhảy trên sân cỏ, thích câu cá, dọn vườn cùng ông nội.
- Hai người đến với nhau khi Nam đã trải qua một lần tan vỡ, điều đó có làm cho chị, một người đẹp, nổi tiếng, có nhiều người săn đuổi, thấy mình bị thiệt thòi?
Hoàn toàn không. Khi tôi đến với Nam, anh ấy đầy trải nghiệm, biết giá trị của tổ ấm quan trọng như thế nào, và muốn vun đắp nó. Trải qua bốn lần chuyển nhà, xây nhà, tôi thấy rõ anh muốn xây dựng tổ ấm bền vững và lâu dài, anh nghĩ bao nhiêu năm nữa con mình sẽ ra sao, sống thế nào? Điều đó khiến tôi an tâm, tin tưởng. Cuộc sống vợ chồng cần nhất là sự bền vững… Dù bây giờ có nhà cửa đàng hoàng nhưng tôi vẫn nhớ mãi căn hộ đầu tiên hồi mới lấy nhau, chúng tôi phải đi thuê nhà, nhưng giống như hai con chim tíu tít, lúc nào hạnh phúc cũng ngập tràn. Lúc ấy anh Nam quay trở về số không, nhưng tôi biết anh có thể làm được gì, vấn đề là làm sao để anh có thể tự tin bản thân mình, để anh có thể là chính anh. Điều đó quả thật không dễ. Rất may anh là người biết lùi, biết tiến đúng lúc, lúc nào nghe vợ, lúc nào tự mình quyết định. Từng bước, chúng tôi lội ngược dòng. Giờ nhìn lại, từ xuất phát điểm đầy khó khăn, nhưng tôi tự hào đã làm tốt nhất có thể với bản thân và với anh ấy, để cuộc sống vợ chồng tốt đẹp hơn.
- Chị yêu anh ấy nhất ở điều gì? Và ngược lại? Vì sao cả hai luôn giữ được sự lạc quan dù con đường kinh doanh đầy bất trắc?
Sự chân thực, nhân hậu, vững chãi, rất đàn ông. Tôi tin khi có lòng nhân hậu, anh ấy không thể cư xử tệ với tôi, và với mọi người. Anh ấy rất galăng với vợ, xuất phát từ bản chất, chứ không phải “diễn” trong yêu đương. Còn với anh ấy ư? Chị phải hỏi anh ấy. Nhưng có lẽ là ý chí làm việc, sự nghiêm túc, tin cậy của tôi dành cho anh.
Chúng tôi luôn nói với nhau rằng đừng ngồi đó mà ước mơ, nếu không đi thì chẳng bao giờ tới. Để có được điều gì, chính mình phải bắt đầu. Chúng tôi là điểm tựa cho nhau, là bạn chân thành với nhau, nên dù có chuyện gì xảy ra cũng luôn tìm được phương án giải quyết. Có được người chồng vừa là bạn cũng là phước báu. Nhờ thế mà càng ngày càng ít ghen tuông vô cớ. Trong kinh doanh có lúc thăng lúc trầm, không phải do mình hay hoặc dở. Tôi luôn chia sẻ với anh rằng tôi sẵn sàng làm lại mọi thứ từ đầu. Không có gì phải sợ hãi, tiền có thể mất, nhưng uy tín, kiến thức, sức mạnh tự thân nếu biết giữ sẽ là của mình mãi mãi. Dù thế nào mình cũng đã trưởng thành hơn.
- Chị có phương pháp gì để dạy con biết yêu thương, chia sẻ, biết sống độc lập?
Người mẹ đóng vai trò quan trọng nhất trong việc dạy con. Quả thật tôi cũng đầy lúng túng khi Tom và Ben còn quá nhỏ. Nhưng từ khi tham gia các khoá học về “Cách làm bạn với con”, “Cách làm cha mẹ chuyên nghiệp”… tôi như tìm thấy ánh sáng. Trước 12 tuổi, trẻ ảnh hưởng từ mẹ như những ám thị não, nhưng nếu sau 12 tuổi, muốn dạy con phải có những biến cố. Ngày xưa mỗi lần thức dậy các cháu quấy khóc làm tôi rất mệt mỏi, nhưng từ khi mẹ dạy sáng ra các con phải cười vui vẻ, mẹ không muốn tiếng khóc trong nhà, chỉ cần hai ba lần là các cháu thành thói quen. Đó là hành trang cho những thói quen tích cực, ngôn từ tích cực cho bản thân, giúp con giải quyết nhiều hệ luỵ sau này. Tôi tập cho con biết làm quen với những người không phải bố mẹ, biết lễ phép, yêu thương, biết cách nhờ người khác giúp đỡ, biết cảm ơn… vì không phải lúc nào bố mẹ cũng ở cạnh mình. Trước đó, các cháu rất sợ ba, vì hay bị ba lên án mỗi khi phạm lỗi. Nhưng từ khi tôi dạy con câu thần chú “Con yêu ba lắm”, tự nhiên anh ấy bớt nóng tính hẳn, và khen con nhiều hơn…
(Theo SGTT)